Hội
chứng trầm cảm là loại rối loạn khí sắc thường gặp trong [[tâm thần học. Bệnh
do hoạt động của bộ não bị rối loạn gây nên tạo thành những biết đổi thất thường
trong suy nghĩ hành vi và tác phong. Có thể xảy ra ở nhiều lứa tuổi nhưng phổ
biến nhất là 18-45 tuổi, phụ nữ nhiều hơn nam giới với tỷ lệ giới tính: nam/nữ
= 1/2, giá trị này chỉ là ước chừng vì còn tùy vào nền văn hóa và dân tộc.
Theo
Tổ chức Y tế Thế giới WHO, bệnh trầm cảm cướp đi trung bình 850 000 mạng người
mỗi năm, đến năm 2020 trầm cảm là căn bệnh xếp hạng 2. trong số những căn bệnh
phổ biến toàn cầu với 121 triệu người mắc bệnh. Nhưng chỉ khoảng 25% trong số
đó được điều trị kịp thời và đúng phương pháp.
Ước
tính, có khoảng 3% đến 5% dân số thế giới có rối loạn trầm cảm rõ rệt. Tần suất
nguy cơ mắc bệnh trầm cảm trong suốt cuộc đời là 15 - 20%. Hội chứng này có tỷ
lệ cao ở những người ly thân, ly dị, thất nghiệp.
Hình
thức của một người có thể gợi ý về trường hợp trầm cảm: không chú ý đến diện mạo,
áo quần lôi thôi, vệ sinh thân thể kém, cử chỉ chậm chạp hoặc nóng nảy, giọng
nói trầm buồn, đơn điệu...
Âu
lo thường xuyên cùng với sự sợ hãi lan rộng không rõ nguyên do. Tâm trạng họ
thay đổi mà không có bất kì sự kiện hay nguyên nhân nào xảy ra trước đó, hoặc sự
việc không tồi tệ đến mức cảm xúc đi xuống như vậy
Rối
loạn chức năng sinh dục: giảm hoặc mất ham muốn tình dục ở cả hai phái, có thể
yếu hoặc mất chức năng cương cứng ở nam giới, lãnh cảm ở phụ nữ.
Các
biểu hiện có thể khác của bệnh trầm cảm là cảm giác do dự, không chắc chắn,
tiêu chuẩn và đòi hỏi cao, yêu cầu cao với người khác và với chính mình, dễ bị
tổn thương, khó thay đổi những thói quen cũ dù không còn phù hợp, luôn ở tình
trạng mệt mỏi, ủ rũ và căng thẳng, rất dễ tức giận và nổi nóng, không có hứng
thú làm bất cứ chuyện gì. Luôn có ý nghĩ
tiêu cực về bản thân, và người khác, cảm giác tuyệt vọng không còn lối thoát,
không còn niềm tin vào bản thân và tương lai.
Ngoài
ra còn có các biểu hiện sinh lý khác đi kèm như kém ăn, mất cảm giác ngon miệng,
mất ngủ, tăng hay giảm cân nặng bất thường, thường có cảm giác đau nhức nhiều
vùng ở cơ thể, điển hình là cảm giác tức ngực điều này khiến bệnh nhân thường
tìm đến các bác sĩ đa khoa.
Đối với những người bệnh nặng hơn còn
gặp khó khăn hay không thể thực hiện những việc bình thường như đi ra ngoài, đi
chợ hay đi học, giao tiếp với xã hôi. Thậm chí những công việc vệ sinh cá nhân
đánh răng, tắm giặt cũng trở nên quá sức.Các biểu hiện này có thể gặp ở người
khỏe mạnh, bình thường khi gặp chuyện sốc hay buồn bực, vì vậy rất khó có thể
phân biệt được đâu là tâm trạng nhất thời và khi nào thì đã mắc phải bệnh.
Rất
khó để có thể phân biệt được Hội chứng trầm cảm(Major Depressive Disorder) với
nỗi buồn thông thường. Có một câu nói có thể coi là tóm gọn triệu chứng của trầm
cảm:"Trầm cảm không phải là khi bạn thấy buồn vì mọi thứ không xảy ra theo
ý bạn mà là bạn thấy buồn mặc cho mọi việc vẫn diễn ra tốt đẹp."
Để
chẩn đoán trầm cảm, người ta thường dựa vào bảng tiêu chuẩn DSM IV hay chuẩn
ICD-10 phần F32 của WHO.
Mời
các bạn quan tâm đến đề tài tìm hiểu luận văn cùng chủ đề “Nhận thức của sinh
viên về rối loạn trầm cảm” của tác giả Nguyễn Thị Bình tại đường link: http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/9818
http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/9818
Nhận xét
Đăng nhận xét